Con lặng lẽ tìm cho mình góc khuất
Miệng muốn cười mà nước mắt cứ rơi
Lòng con buồn trống trải quá Chúa ơi
Bao hy vọng chỉ còn nỗi cay đắng...
Đêm cô đơn trong màn đen vắng lặng
Đành ngậm ngùi kìm nén những thương đau
Thời gian ơi xin quay bước thật mau
Để con tim chẳng còn giờ nức nở.
Con vẫn biết nhân sinh là quán trọ
Nhưng không đành buông bỏ những vấn vương
Cuộc sống đẹp khi còn biết yêu thương
Đường phía trước còn nhiều điều hứa hẹn.
Có phải chăng lòng người quá nhỏ nhen
Nên chật hẹp những so đo tính toán
Sao để lòng buông bỏ những lo toan
Để ánh sáng bừng lên trong đêm tối.
Hãy mỉm cười trong nước mắt tôi ơi
Nghĩ đơn giản cho cuộc đời ý vị
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua đi
Cuộc sống đẹp khi tâm hồn thanh thản.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét