“Cuối con đường người ta sẽ hỏi tôi: Bạn sống ra sao? Bạn có
yêu hết mình không? Không nói một lời tôi sẽ mở trái tim đầy ắp tên người”
(Pedro Casaldaliga)
Lạy Chúa! Cảm tạ Chúa vì mọi biến cố thăng trầm xảy đến
trong cuộc đời. Để qua mọi giây phút Chúa cho con nhận ra vẻ đẹp dịu dàng của
Chúa trong cuộc đời con. Vẻ đẹp của Chúa quyến rũ con và làm cho con mê đắm. Vẻ đẹp của Chúa bao trùm lên cuộc đời con,
đong đầy trái tim con bằng ân sủng và sự bao dung tha thứ. Vẻ đẹp của Chúa giúp
con nhận ra:
Điều quan trọng nhất không phải là con tìm kiếm Chúa; mà là
trên mọi nẻo đường Ngài tìm kiếm con.
Điều quan trọng nhất không phải con gọi Chúa bằng tên của
Ngài; mà Ngài ghi khắc tên con trong lòng bàn tay Ngài.
Điều quan trọng nhất không phải là con gào thét Ngài khi
không biết nói lời nào cho phải; mà là Ngài luôn rên xiết khôn tả trong lòng
con.
Điều quan trọng nhất không phải con có kế hoạch dành cho
Chúa; mà là Ngài mời gọi con cùng Ngài bước đến tương lai.
Điều quan trọng không phải con hiểu biết Chúa; mà là Chúa thấu
hiểu con đến tận cùng.
Điều quan trọng nhất không phải con nói lời khôn ngoan với
Chúa; mà là Ngài sống và sự sống của Ngài được biểu lộ nơi thân mình con.
Điều quan trọng nhất không phải con giữ chặt Ngài trong
lòng; mà là con được thấm vào Ngài như thấm vào miếng bọt biển.
Điều quan trọng nhất không phải con thương Chúa hết lòng hết
sức của mình mà là Chúa mến thương con hết lòng hết sức của Ngài.
Điều quan trọng nhất không phải là con có hăng hái và lên kế
hoạch đời mình; mà là lửa mến yêu của Ngài bừng cháy trong tim, âm ỉ trong
xương cốt con.
Bởi vì làm sao con có thể tìm kiếm và kêu cầu mến yêu nếu
Ngài không tìm kiếm, kêu gọi và yêu mến con trước.
Sự thinh lặng tri ân là lời xác tín của con và là cách tốt
nhất của con gặp được Ngài.
(Mượn tâm tình bài cầu
nguyện sách Linh Thao Trong Cuộc Sống.)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét