Cơn mưa chiều, nắng mặt trời tắt vội
Gió miên man đường phố vắng bóng người
Bên cửa sổ ngắm những giọt mưa rơi
Lòng không vui như mưa trời đổ lệ.
Chuyện mùa dịch biết bao điều để kể
Nhưng nghẹn lời môi chẳng nói thành câu
Dịch kéo dài như những giọt mưa ngâu
Nghe thương nhớ thuở bình yên êm ả.
Phố không còn những dòng người hối hả
Giọt mưa buồn gởi năm tháng mong manh
Đành yên lặng như chiếc lá trên cành
Chờ nắng lên cho tươi màu nhựa mới
Rồi đến lúc mọi sự sẽ qua thôi
Sau cơn mưa ngày mai trời lại sáng
Màu nắng vàng tô sắc cho năm tháng
Giữ ước mơ cho đủ sắc tươi màu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét