Chiều hoang hoải nghe bài ca "Cánh Trắng"
Thấy khát mong chút bình yên cho đời
Ừ thì mặc dòng lệ cứ tuôn rơi
Nắng chiếu vào hóa cầu vồng rực rỡ
Niềm tin chắp cho con đôi cánh nhỏ
Bay vào đời với nỗi nhớ niềm mong
Trong thử thách vẫn đong đầy hy vọng
Giá trị cuộc đời mang vị yêu thương
Niềm hy vọng như đuốc sáng soi đường
Phải kiên trì nuôi dưỡng mới có được
Không cố định bằng không gian kích thước
Nên len lỏi soi vào đáy con tim
Đời nhạt vị nên khắc khoải kiếm tìm
Sự chữa lành cho những vết thương đau
Vì không biết đường sinh mệnh tới đâu
Nên hiện tại quý trọng từng phút sống
Tháng 11 một mang chút lạnh mùa đông
Khơi ấm áp nơi con tim hướng thiện
"Đời là cái chợ" nên rất nhiều chuyện
Chọn thiện tâm lắm lúc chẳng dễ dàng...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét