Con nhớ Chúa, nhớ cồn cào da diết
Lời yêu thương vẫn thầm thĩ trong lòng
Không có Chúa niềm vui như bọt sóng
Sóng xô bờ xào xạc sợ biển đau.
Bụi thời gian chẳng che được vết nhàu
Bờ môi khô chợt cồn cào cơn khát
Hồn sa mạc mong mưa về tưới mát
Lời yêu thương vẫn thầm thĩ trong lòng.
Nắng nhạt nhòa như lịm cả nhớ mong
Con thấy mình mong manh như sắp vỡ
Dẫu biết rằng nỗi đau chỉ tạm bợ
Thời gian trôi mọi thứ sẽ chôn vùi.
Tình yêu ơi, xin giữ mãi an vui
Nơi cuộc sống có muôn ngàn dáng vẻ
Hạnh phúc khổ đau Chúa cùng chia sẻ
Những chuyện đời thường bỗng hóa tình yêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét