Hình ảnh Chúa Giêsu gọi các môn đệ đầu tiên trong Tin Mừng,
gợi lên trong tôi nhiều suy nghĩ về vị trí của người môn đệ. Vị trí đó không phải
là ở đây; ở kia; hãy làm điều này điều nọ. Vị trí ấy là sự sẵn sàng để lên đường
đi theo chúa.
Vị trí người môn đệ là họa lại hình ảnh của thầy mình.
Vị trí ấy đòi buộc tôi phải chọn con đường của nghèo khó - khiết
tịnh - vâng phục.
Những gì tôi có được hôm nay đều là ân ban của chúa, chúng
là phương tiện để tôi phục vụ Ngài cách tốt hơn.
Người môn đệ không sợ nghèo khó; trái lại phải sống thật sự
mối phúc nghèo.
Khi sống nghèo tôi sẽ thấy lòng thanh thản bình an.
Hạnh phúc đến không chỉ từ những cái có; cái là nhưng còn là
sự biết cho đi và biết đón nhận.
Chấp nhận nghèo là chấp nhận lệ thuộc vào Chúa.
Chấp nhận đi theo là chấp nhận từ bỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét