Gia đình mỗi người
chỉ có một
Khi đi xa vẫn
hoài nhớ đến
Lúc ở gần kỷ niệm
sao quên
Tiếng thân
thương giúp ta định hướng.
Lòng con người với
những giận thương
Ngọt bùi cay đắng
nên cuộc sống
Thương cho roi để
ta xây mộng
Nghĩa ân tình chẳng
một lần quên.
Tình nồng ấm cha
mẹ dệt nên
Tấm thân ta như
một phép lạ
Cho ta thấy cuộc
đời đẹp quá
Ơn sinh thành biết
đáp sao cân.
Sự hiện hữu
không biết bao lần
Những cảm xúc chẳng
mời lại đến
Chút vương vấn
sao gọi thành tên
Đành giữ lại
trong tim nỗi nhớ.
Phút tìm mình
cho ta gặp gỡ
Đưa nỗi nhớ vào
trong hiện hữu
Dẫu xa cách niềm
vui tề tựu
Hai tiếng gia
đình nghĩa yêu thương.
Diệu
Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét