Thống hối không phải ghét bỏ chính mình, nhưng là yêu mến Thiên Chúa.
Fulton J Sheen
Khi một cô bé được hỏi đã trượt băng như thế nào, cô trả lời: "Chỉ bằng cách đứng lên sau mỗi lần ngã".
Mark Link
Chuyện kể rằng: Một người đàn ông đi lạc đường do không lắp thiết bị định vị trong xe hơi. Sau đó anh đã hỏi một vài người chỉ đường cho mình để thoát khỏi cái “mê cung” này. Mất hơn một tiếng anh mới đến đúng điểm mình cần tới. Tuy nhiên anh lại không hề bực dọc hay phàn nàn vì tiếc tiền xăng, tiếc thời gian. Anh cảm thấy hài lòng vì mình vừa khám phá ra một tuyến đường mới, phát hiện thêm điểm thú vị và gặp được những người thân thiện, tốt bụng.
Trên sa mạc hoang vu dưới ánh nắng mặt trời gay gắt, có hai lữ khách ở đó. Họ chỉ còn mỗi người nửa bình nước để vượt qua đoạn đường dài đầy khó khăn ở trước mắt.
Một người than thở trong thất vọng: “Chúng ta chỉ còn chừng này nước, mà phía trước là đâu chẳng biết, chắc sắp chết rồi”. Và cứ như thế người này buồn bã, chán nản, cuối cùng thực sự bỏ cuộc mà bị chôn vùi trong sa mạc.
Người còn lại cảm thấy vẫn còn may mắn vì còn tận nửa bình nước, anh cho rằng đó đã là tốt lắm rồi, và quyết tâm đi về phía trước để tận dụng cơ may này. Cuối cùng anh đã thoát khỏi sa mạc nóng bỏng, nhờ sự lạc quan trong khó khăn mà không phải ai cũng có được.
Như vậy tốt xấu quả thật do tâm sinh. Mọi việc, mọi hoàn cảnh xảy ra với mỗi con người thực chất không hẳn là tốt hay xấu, nó phụ thuộc vào cách nghĩ của họ.
Nếu bạn luôn suy nghĩ theo hướng lạc quan thì hoàn cảnh sẽ bớt khó khăn hơn. Tuy nhiên với đôi chút chưa vừa ý, bạn đã vội nản lòng, bi quan thì chắc chắn khó khăn sẽ càng chồng chất.
Mọi thứ đều có hai mặt, tốt và xấu, chỉ cần chúng ta luôn nhìn vào mặt tốt đẹp, chúng ta sẽ thấy được rằng cuộc sống này luôn chứa đựng những điều tuyệt vời, cho dù đó không hẳn là ánh nắng rực rỡ hay tiếng chim hót líu lo mỗi sáng. (ST)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét