Thứ Tư, 19 tháng 10, 2022

MẤT ĐƯỢC

MẤT ... ĐƯỢC.

5 tuần mùa chay dần khép lại, tôi tự hỏi lòng mình:

Lúc này đây trong tôi có gì? Còn gì? Mùa chay năm nay tôi đã đào luyện mình ra sao? Mùa chay năm nay là hành trình thiêng liêng nào Chúa uốn nắn, sửa dạy tôi? 

40 ngày ở bên Thập Giá tôi đã chiếm ngắm được gì? 

40 ngày ở bên Thập Giá tôi đã thấy gì?

Tất cả đều là sự "chưa trọn vẹn" dành cho Chúa. Một sự trở về nửa vời. Một sự hoán cải bên ngoài. Một tình yêu chưa tròn. Tôi chưa để Chúa là mối bận tâm duy nhất cho mình. Tôi thay lòng đổi dạ như trở bàn tay. Tôi yêu Chúa một chút và yêu thế gian một chút. Tôi thấy mình yếu đuối và bất toàn. 

Ngày đầu mùa chay tôi thấy mình kiên định xác tín bao nhiêu thì lúc này đây tôi thấy mình yếu nhược bấy nhiêu. 

Tôi là ai mà Chúa lại yêu tôi đến như vậy?

Tôi là ai mà Chúa lại hiến mình vì tôi? 

Tôi là ai mà làm cho Chúa phải bận tâm kiếm tìm? 

Tôi là ai mà Chúa phải quan tâm chăm sóc...? 

Lạy Chúa! Con đã sai khi nghĩ mình có đủ sự  kiên định và trung tín. Hai bàn tay trắng con chạy đến với Ngài là Thiên Chúa của con. Con thấy mình trơ trụi .... trống rỗng. Con chẳng có gì ngoài yếu đuối và tội lỗi. Lạy Chúa, xin thương xót con. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

CON CẦN CHÚA

  Một cậu bé đang đùa nghịch với đống cát trên sân. Nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ phía trước, cậu liền tìm cách đẩy tảng đá đi chỗ kh...