Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2022

NGÕ GIÁO ĐƯỜNG


Ngõ giáo đường chiều nay buồn quá
Người thưa dần theo tiếng cầu kinh
Khung trời tím buông sầu khung cửa
Ánh đèn chầu le lói trong đêm.

Con đứng đó lặng thầm mưa rơi
Mưa ướt đẫm khung trời kỷ niệm
Vọng nỗi nhớ lời thề ước nguyện
Yêu Giêsu tiến bước song hành.

Hãy theo Thầy hai tiếng thưa vâng
Sao vấn vương tình trời đôi ngả
Đi theo Chúa con phải từ bỏ
Nghe đau thương phủ lối đi về.

Con tự hỏi sao còn chậm trễ
Bước chân theo lý tưởng cuộc đời
Đường về trời khó quá đi thôi
Con mỏi gối nhìn Ngài im lặng.


SỐNG VÀ HY VỌNG


Giữa cuộc sống trả treo và phù phiếm
Xin giúp con biết sống niềm hy vọng
Đã hiện hữu là không thể hư vong
Bởi trong con Chúa gieo mầm sự sống

 

Chỉ nơi Chúa mới có niềm hy vọng
Giúp con thấy những con quỷ thế gian
Những sợ hãi hoài nghi và chán nản
Mở cửa lòng đón nhận những ân ban

Thiện và ác trong cuộc sống nhân gian
Biết phân định thật giả là quan trọng
Bờ bên kia có Chúa là hy vọng
Môi mỉm cười xây cuộc sống bình an.

Đừng dính bén với của cải thế gian
Bám lấy Chúa là cậy trông hy vọng
Sống giản dị với con tim mở rộng
Sống thanh cao giữa thế giới vội vàng

Bắt đầu lại không bao giờ muộn màng
Hãy hoán cải đừng đợi đến ngày mai
Bởi ngày mai không bao giờ tồn tại
Sống hôm nay nhưng hy vọng ngày mai


Thứ Tư, 19 tháng 10, 2022

Ly nước này nặng bao nhiêu ?



Người dẫn chương trình giơ cao một ly nước và hỏi khán giả:

- Quí vị thử đoán xem ly nước này nặng bao nhiêu?

- Điều đó còn phụ thuộc vào anh cầm nó trong bao lâu chứ.

- Đúng vậy, nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu tôi cầm nó trong một tiếng đồng hồ thì tay tôi sẽ mỏi. Còn nếu tôi cầm nó cả một ngày, quí vị sẽ gọi xe cấp cứu cho tôi. Cùng một khối lượng, nhưng mang nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng hơn.

Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng gánh nặng, nó sẽ càng ngày càng trở nên trầm trọng. Không sớm thì muộn chúng ta cũng gục ngã. "Điều quí vị phải làm là đặt ly nước xuống, nghỉ một lát rồi tiếp tục cầm nó lên."

Thỉnh thoảng chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống, nghỉ ngơi lấy sức để còn tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo. Khi bạn trở về nhà, hãy quẳng lo âu về công việc ngoài cửa. Ngày mai bạn sẽ nhặt nó lên và tiếp tục mang. Còn bây giờ: Giải trí và thư giãn!

THUYỀN ĐỜI...



Giêsu ơi tên Ngài con khẽ gọi
Ngọt trên môi, sáng trong đáy mắt cười
Dù màn đêm, hay trong sợi nắng tươi
Luôn bên con giữa dòng đời dâu bể.

Đôi tay nhỏ con biết mình không thể
Ôm lấy Ngài trong yếu đuối nhân sinh
Tình Ngài đẹp hơn ánh sáng lung linh
Mỹ miều hơn những vần thơ con viết .

Tình yêu con vụng dại nhưng mãnh liệt
Cố vươn lên giữa thế giới phù vân
Bao vấp ngã đau thương từng cảm nhận
Học trưởng thành trong yếu đuối cưu mang .

Càng thêm tuổi mới hiểu những trái ngang
Trong biển đời con thuyền sóng đưa đẩy
Ừ thì mặc xuôi theo dòng nước chảy
Đẩy về trời nơi gặp Đấng Yêu Thương

CUỘC SỐNG KHÔNG BÁN VÉ KHỨ HỒI

 

1. Không có gì chắc chắn rằng bạn sẽ làm một công việc đến hết đời, hay được một người yêu mãi mãi. Trong xã hội nhiều ồn ào này, bạn phải luôn trong tâm thế sẵn sàng tiếp nhận cái mới.

2. Đừng phí phạm thời gian để tìm hiểu xem người khác đánh giá bạn như thế nào. Bạn không cần quan tâm đến họ, bạn chỉ cần làm tốt công việc của mình, sống một cuộc đời hạnh phúc và thoải mái. Vì bạn cũng không thể kiểm soát được hết chúng, vậy thì chẳng việc gì phải đánh đổi những giây phút quý báu của bản thân để nhận lấy những lời bàn tán vô nghĩa.

3. Cũng đừng ghét bỏ một ai đó làm gì. Bạn ghét người ta nhưng chắc gì người ta đã biết điều đấy. Nếu đã không thích thì đơn giản là không tiếp xúc, không bận tâm, không để cho người ta có cơ hội lọt vào trong suy nghĩ của bạn.

4. Bạn không thể nào hạnh phúc nếu cứ để những thứ thuộc về quá khứ làm phiền cuộc sống hiện tại. Buông bỏ quá khứ khiến bạn có thể sống trọn vẹn và ý nghĩa hơn cho ngày hôm nay.

5. Khi còn trẻ còn khỏe, ai cũng có suy nghĩ phải tìm được một công việc thật tốt, nỗ lực hết mình vì nó để kiếm được nhiều tiền lo cho cuộc sống giàu sang hạnh phúc. Nhiều người đã chấp nhận đánh đổi cả gia đình, bạn bè, sức khỏe chỉ vì công việc. 

 Kiếm tiền cũng tốt nhưng gia đình là điều vô giá mà không một đồng tiền nào có thể mua được.

6. Có rất nhiều chuyện, trước khi kịp quý trọng thì đã thành chuyện xưa. Có rất nhiều người, trước khi kịp để tâm thì đã thành người cũ. Cuộc sống không bán vé khứ hồi – mất đi vĩnh viễn không có lại được! Chúng ta đều già quá nhanh – nhưng sự thông minh lại đến quá muộn

Nguồn: sưu tầm

ĐỜI DÂU BỂ

 

Đời dâu bể mọi thứ đều tạm bợ
Nghe chênh chao cơn gió thoảng cuối chiều
Thương cuộc sống bon chen đủ mọi kiểu
Chọn giản đơn chẳng phải chuyện dễ dàng.

Cơn mưa chiều rửa giọt buồn năm tháng
Kệ chợ đời với náo nhiệt xôn xao
Thành phố lớn bước chân nhỏ hanh hao
Có khởi đầu là có điểm kết thúc .

Đời ngắn dài chỉ sống được một lúc
Đừng phí thời gian cho chuyện buồn phiền
Hạnh phúc sống chẳng mua được bằng tiền
Nên an vui cho những gì đang có...!

NHỎ VÀ LỚN

 

1. Khi còn nhỏ, ta thường nghĩ rằng biết níu giữ là khôn ngoan. Nhưng khi lớn lên, ta mới nhận ra rằng biết buông bỏ mới là trí tuệ.

2. Khi còn nhỏ, ta thường nghĩ rằng người giàu có là người lấy về rất nhiều. Nhưng khi lớn lên, ta mới biết rằng người giàu có là người cho đi rất lớn.

3. Khi còn nhỏ, ta thường nghĩ rằng mạnh mẽ là vượt qua người khác. Nhưng khi lớn lên, ta mới biết rằng mạnh mẽ là vượt qua chính mình.

4. Khi còn nhỏ, ta thường nghĩ rằng kẻ nói nhiều là kẻ thông minh. Nhưng khi lớn lên, ta mới biết rằng người biết lắng nghe mới là người thông thái.

5. Khi còn nhỏ, ta thường nghĩ rằng nếu ta thắng phải có hơn người thua. Nhưng khi lớn lên, ta mới biết rằng đến nơi là mọi người cùng thắng.

6. Khi còn nhỏ, ta thường muốn sống thật lâu. Nhưng khi lớn lên, ta muốn sống sao cho có ý nghĩa với cuộc đời .

7. Khi còn nhỏ, ta thường muốn người khác chấp nhận mình. Nhưng khi lớn lên, ta nhận ra rằng chỉ cần mình chấp nhận mình là đủ.

8. Khi còn nhỏ, ta mong muốn thay đổi cả thế giới. Nhưng khi lớn lên, ta mong muốn thay đổi chỉ bản thân mình mà thôi.

9. Khi còn nhỏ, ta thường nghĩ rằng khi trưởng thành, ta sẽ không còn bị tổn thương. Nhưng khi lớn lên, ta mới biết rằng, trưởng thành là biết điều chỉnh tiếng khóc về chế độ im lặng.

10. Và khi còn nhỏ, ta thường nghĩ rằng có tiền sẽ có tình yêu, có vật chất người ta sẽ quý,….Nhưng khi lớn lên, ta mới biết rằng KHI LƯƠNG THIỆN BẠN SẼ CÓ MỌI TRÁI TIM. 

(st)

CUỘC SỐNG GIÚP BẠN NHẬN RA...

 

1. Sống ở đời, dù bạn tốt đẹp thế nào cũng không thể nhận hết được sự yêu thương của tất cả.

2. Có người hâm mộ, sẽ có người ghét bỏ; có ai đó ganh tị, ắt có kẻ chẳng coi bạn ra gì.

3. Cuộc sống là như thế, bạn không thể làm hài lòng hết thảy. Đừng vì để vừa lòng người khác mà đánh mất bản chất của mình, vì ai cũng có những nguyên tắc và sự tự tôn riêng.

4. Chúng ta qua miệng người khác không phải là con người toàn diện, mà có rất nhiều phiên bản khác nhau, nên chỉ cần làm một bản chính tốt là được.

Bởi người đời:

- Ánh mắt giống nhau nhưng góc nhìn khác nhau

- Miệng giống nhau nhưng mỗi người một cách nói

- Trái tim cấu tạo tương đồng nhưng suy nghĩ lại rất dị biệt.

- Tiền của giống nhau nhưng cách chi tiêu mỗi người một cách.

Cũng là con người nhưng mỗi cá nhân có một cách sống cần tự tin bước đi trên đôi chân của mình.

5. Đại bàng không có tiếng cổ vũ cũng vẫn tung cánh bay cao.

6. Đám cỏ không cần người chăm sóc cũng biết tự vươn mình lớn lên.

7. Hoa dại trong núi sâu dù không ai thưởng thức vẫn tỏa hương thơm ngát.

8. Làm việc, không cần người người đều thấu hiểu, chỉ cần dốc lòng hết sức.

9. Làm Người, không cần ai ai cũng yêu mến, chỉ cần thẳng thắn - rộng lượng.

Một đời người thật ra không dài lắm, dù sao mình cũng đã đọc đến đây rồi, thì nên sống cho đẹp một chút vậy.

Nguồn: sưu tầm

CHỌN BẠN

 

• Đi chung với Người Nông Nổi, đi qua con đường nào cũng thấy chông chênh.

• Đi chung với Người Sâu Sắc, có đi đến đâu cũng thấy lòng nhẹ tênh như mặt nước.

• Đi chung với Người Bất An, có đang ở chốn linh thiêng niệm trăm bài kinh cũng thấy giông bão bên mình.

• Đi chung với Người An Nhiên, có đang ở giữa tâm bão cũng thấy lòng bình yên đến lạ.

• Có người như sương đêm, đi với nhau càng lâu càng thấy lạnh, cả hai vai ướt lúc nào chẳng hay.

• Có người mỗi lần nghĩ đến, thấy lòng hoang mang như người đi lạc giữa đường, đi tiếp hay quay trở về đều mịt mù như nhau.

• Có người như vết thương, chạm đến là đau.

• Có người như những tia nắng ban mai, mỗi lần chuyện trò lòng cảm thấy ấm áp lạ thường

Nguồn sưu tầm

THANH XUÂN


Thanh xuân ơi em đến đi thật vội
Để lại tôi với năm tháng kiếm tìm
Đôi mắt đầy những vết chân chim.
Cố níu kéo tuổi xanh lịm tắt.

Than thở chi kiếp người được mất
Ai rảnh đâu hứng giọt tủi hờn
Ừ thì để thời gian nuôi lớn
Nở nụ cười sống trọn tuổi xuân...

ĐƯỜNG THÁNH GIÁ

 

Làm môn đệ trên con đường thánh giá
Chẳng dễ dàng để nói tiếng xin vâng
Ngày nối ngày nguyện xin Chúa đỡ nâng
Giúp con sống được vuông tròn trọn vẹn.

Đời dâu bể giữa tốt xấu đan xen
Con mang Chúa trong những chiếc bình sành
Dễ vỡ tan khi gặp cơn gió mạnh
Chúa ở bên sao vẫn thấy ngại ngần

Con tìm Chúa giữa cuộc sống phù vân
Mịt mờ quá trên con đường Chân Lý
Lòng khắc khoải cho đến khi an nghỉ
Được gần Ngài Đấng Thánh của lòng con

TIẾNG LÒNG TRONG ĐÊM

 

Đêm không ngủ con nằm nghe đất thở
Gió mơ màng xa vắng bóng người qua
Giọt nước nhỏ lặng thầm trên phiến lá
Con tìm mình trong khoảng lặng chơi vơi.

Nghe xót xa những góc khuất bên đời
Đây đó vẫn còn bao người đang thức
Đêm buông dần theo dòng đời mộng thực
Dạ bâng khuâng như một kẻ dại khờ.

Con nặng nề vì chưa biết buông bỏ
Đêm vô tình gợi nhớ những thương đau
Lời Chúa dạy hãy sống yêu thương nhau
Nhưng khó quá bởi phận người yếu đuối.

Trong đêm tối, tiếng Chúa lại mời gọi
Yêu như Thầy hãy học sống con ơi
Dù lòng người có gian dối nhỏ nhoi
Hãy cứ yêu đừng so đo tính toán.

Thời gian trôi ngày tháng con thành toàn
Mỗi biến cố là một lời dạy dỗ
Đừng lo lắng bình minh rồi sáng tỏ
Sống bình tâm giữa sóng gió cuộc đời.

LÀM MÔN ĐỆ

 

Con quỳ lặng dưới chân cây thập tự
Nghẹn lời yêu môi chẳng thốt lên lời
Từng giọt sầu cứ lặng lẽ buông rơi
Nghe nhức nhối tiếng kêu dòng cảm xúc 

Con mệt mỏi trong dòng đời mộng thực
Thập giá ơi sao cảm được ngọt ngào
Xin khơi dậy ngọn lửa tình xôn xao
Đưa con về say tình yêu thánh giá

Đời muôn lối con chọn "Mến Thánh Giá"
Làm tình yêu, là lý tưởng cuộc đời
Dẫu con biết mình yêu đuối Chúa ơi
Vẫn muốn theo Ngài đi đến muôn ngả

Làm môn đệ trên con đường thánh giá
Chúa mời con sống hiến tế mỗi ngày
Cùng chị em con tiếp nối chung tay
Đi loan truyền tình yêu Đấng Cứu Thế

Nơi nguyện đường con yêu mến say mê
Lời chuyển cầu dâng đầy trong hơi thở
Nơi cuộc sống con khiêm nhu bé nhỏ
Đào luyện mình trong tự hủy, hi sinh

Trên con đường theo Đấng chịu đóng đinh
Vùng ngoại biên Chúa mời con bước tới
Những tâm hồn đang khát khao mong mỏi
Được chạm vào nguồn sức sống yêu thương.

Hồn tông đồ con đi đến muôn phương
Sống mầu nhiệm tình yêu trong sứ mạng
Nguyện trở nên men nồng và ánh sáng
Ướp mặn đời bằng dấu chứng yêu thương.

BẮT ĐẦU ... VÀ LẠI BẮT ĐẦU

 

Giọt sương sớm còn vương trên phiến lá
Hạt đất mềm in những dấu chân đi
Hạnh phúc là gì ... trầm mình suy nghĩ
Năm tháng dài mong bình thản an yên.

Người trưởng thành luôn là người hiểu chuyện
Chuyện cuộc đời với khổ lụy bi ai
Chỉ mong mình sống bao dung nhẫn nại
Để con tim có được phút an nhàn.

Đôi tay trắng, mọi thứ là ân ban
Cảm tạ Chúa vì hôm nay còn sống
Niềm tin yêu giữa cuộc đời dài rộng
Bình minh lên mọi thứ lại bắt đầu.

NẶNG - NHẸ

 

- Vì sao một cọng rơm hay một tờ giấy được thả từ lầu cao xuống đất mà nó không bị tổn thương?

- Bởi nó nhẹ!

- Nhưng mà tại sao một cái tô, một quả táo được thả từ trên cao xuống bị vỡ?

- Bởi nó nặng, càng nặng thì lực hút của trái đất lên nó càng lớn, tạo ra áp lực làm nó vỡ vụn.

Con người cũng vậy. Khi mình xem nhẹ mọi chuyện một chút, khi mà bạn nghĩ bạn chỉ là một cọng rơm, dẫu cuộc đời có tấn công mình ra sao, lực tổn thương sẽ rất nhỏ thậm chí không có.

Nhưng vì bạn tự xem mình là quả táo, quả dưa, thậm chí quả mít vĩ đại, bạn sẽ càng dễ vỡ dưới áp lực do chính bạn tạo ra.

Người xưa có một câu nói rất sâu sắc: "Một hạt cải không thể nào để trên đầu kim được vì nó tròn. Gió thì không thể bám vào tấm lưới, và giọt nước thì không thể đứng yên trên lá sen."

Ngày nào bạn còn nhìn mọi thứ với sự phán xét, còn nặng lòng chuyện tình cảm, thì còn dễ bị tổn thương và đau khổ.

- Nguồn sưu tầm -

BÀI THỂ DỤC TỐT NHẤT


Bài tập thể dục tốt nhất cho đôi mắt là nhìn sang hướng tươi sáng hơn 

Bài tập thể dục tốt nhất cho miệng là uốn lưỡi bảy lần trước khi nói

Bài tập thể dục tốt nhất cho cổ là đừng cúi đầu lầm lũi, đừng mãi ngoảnh nhìn về phía sau

Bài tập thể dục tốt nhất cho tay là nâng đỡ những sinh linh yếu thế

Bài tập thể dục tốt nhất cho chân là tự bước trên con đường của mình

Bài tập thể dục tốt nhất cho trái tim là bao dung với mọi người

--------Nguồn sưu tầm ------

"CHỈ THIÊN CHÚA LÀ ĐỦ"

 

Chỉ một mình Ngài là đủ cho con, Chúa ơi! Bởi mọi sự thế gian đều qua đi, sụp đổ, hư mất. Chẳng có gì trường tồn mãi mãi theo thời gian.

Chỉ một mình Ngài là đủ cho con, Chúa ơi! Bởi lẽ tình yêu nhân loại luôn mang những giới hạn, cho dù yêu thương cỡ nào cũng có lúc làm nhau tổn thương. Sự mỏng giòn, mong manh dễ vỡ luôn gắn chặt với phận người chóng qua - phải chết.

Chỉ một mình Ngài là đủ cho con, Chúa ơi! Bởi lẽ mọi lý tưởng con xây cho mình chỉ là những giấc mơ. Những thứ con vẽ vời lên chẳng thể nào bền vững được. Sưc khỏe, tài năng chẳng bao giờ còn mãi khi đến ngày con đối diện với sự chết cận kề.

Chỉ một mình Ngài là đủ cho con, Chúa ơi! Bởi lẽ đau khổ, bất công, sự ganh ghét và đố kỵ... tất cả rồi sẽ qua.

Bởi lẽ, Chúa sẽ cho cảm nếm sự ngọt ngào trong dòng nước mắt mặn chát

Chúa sẽ cho sự sống phát triển nơi mệt mỏi, chán nản, héo tàn.

Chúa sẽ cho những ước mơ của con thành hiện thực.

Cánh tay Ngài che chở con khỏi những bách hại của thế gian

Ánh mắt Ngài chạm đến con tim con và làm cho nó hồi sinh

Tình yêu Ngài nâng con lên khỏi những yếu đuối của bản thân.

Chỉ mình Ngài, Lạy Chúa! Con thấy mình được sống và sống dồi dào.

(Cảm nghiệm từ hướng dẫn bài Linh Thao trong cuộc sống hằng ngày)

TRỞ VỀ GALILE

Qua thập giá đến vinh quang, sau nhục hình chắc chắn là phục sinh. Đó chính là niềm hy vọng của tôi.

Nhưng điều quan trọng là làm sao tôi có thể cảm nhận được phục sinh sau những tháng ngày dài chìm trong đau thương của dịch bệnh, Khi nhân loại đang đối diện với những thảm họa của chiến tranh, hận thù, bạo hành...

Phục sinh mà Chúa hứa nằm ở đâu?

Kinh thánh đã khéo léo đưa tôi đi vào chiều sâu của kinh nghiệm đức tin, để tôi có thể cảm nhận được Phục Sinh ở đâu khi thiên thần nói với các bà phụ nữ: hãy đến Galilê các bà sẽ thấy Chúa ở đó. 

"Hãy đến Galilê". Galilê không đơn thuần là một địa điểm của địa lý. Galilê đó còn là một nơi trong lòng người, một vị trí trong lòng tôi.

Galilê là giấc mơ và con đường mà các môn đệ đã theo Thầy Giêsu trong suốt ba năm đi rao giảng. 

Galilê  nơi mà lòng họ bừng bừng lửa nhiệt thành và hy vọng.

Đứng trước cái chết của Thầy Giêsu các môn đệ thấy giấc mơ của mình cũng sụp đổ. Chính lúc họ tuyệt vọng thì lại được bảo hãy đi về nơi tất cả mọi sự khởi đầu. Hãy về lại với giấc mơ hy vọng và tình môn đệ một thời làm cho con tim họ bừng cháy.

Giống như hai môn đệ trên đường Emmaus, họ rời bỏ Giêrusalem với gương mặt chán nản buồn sầu.  Giêrusalem là giấc mơ, là hy vọng, là trung tâm của lòng đạo, nơi khởi đầu và cực điểm của mọi sự. Họ rời bỏ nơi này, từ bỏ giấc mơ của mình. Họ hướng về Emmaus một nơi nghỉ của họ, nơi họ sẽ an toàn do giấc mơ của họ đã bị đóng đinh vào Thập Giá.

Họ không bao giờ đến Emmaus. Chúa Giêsu phục sinh đã hiện ra với họ. Từ sự vỡ mộng Ngài đem lại cho họ niềm hy vọng và đưa họ về lại Giêrusalem. 

Thông điệp căn bản nhất của Phục Sinh là bất kể lúc nào tôi cảm thấy mệt mỏi, nản lòng trong đức tin; bất kỳ lúc nào tôi thấy hy vọng của mình dường như bị đóng đinh, bị giết chết, lúc đó tôi cần trở về lại với Giêrusalem và Galilê.  nghĩa là về lại với giấc mơ và con đường môn để mà thầy Giêsu đã mời gọi tôi. 

HƯƠNG TRẦM

Hương trầm lan tỏa ta với ta 
Vươn hồn lên tới tận trời xa 
Kiếm tìm Thiên Chúa trông mòn mỏi 
Ngờ đâu Chúa thực tại lòng ta.

Ngày ngày nép bóng bên lòng Cha
Sớm sớm tối tối câu khấn nguyện 
Sự đời này bao kẻ còn thức 
Nguyện đường đã vọng tiếng chuông xa.

HOA VÔ THƯỜNG

Chiều lững thững mặt trời đi ngủ sớm

Con lon ton đến bên Chúa nguyện cầu 

Trong thinh lặng con nhìn Chúa thật lâu 

Sao yêu quá chốn thiên tình cách biệt. 

Ngài thấy đó lòng con đang tha thiết 

Kiếm tìm Ngài khát vọng cõi tâm linh 

Chốn dương gian mong chạm được cuộc tình 

Là chính Chúa xuống trần đây nhập thể. 

Khung trời tím mon men lối con về 

Hái dâng Ngài đóa hoa lòng lặng lẽ 

Hoa vô thường với hương thơm nhè nhẹ 

Hẳn Ngài yêu đóa hoa nhỏ trắng trong.

Con biết lắm Chúa yêu kẻ vui lòng 

Chọn thánh giá là đầu cho tất cả 

Trong Giêsu là mối tình êm ả

Cho hoa yêu thơm ngát nở bốn mùa.

MẤT ĐƯỢC

MẤT ... ĐƯỢC.

5 tuần mùa chay dần khép lại, tôi tự hỏi lòng mình:

Lúc này đây trong tôi có gì? Còn gì? Mùa chay năm nay tôi đã đào luyện mình ra sao? Mùa chay năm nay là hành trình thiêng liêng nào Chúa uốn nắn, sửa dạy tôi? 

40 ngày ở bên Thập Giá tôi đã chiếm ngắm được gì? 

40 ngày ở bên Thập Giá tôi đã thấy gì?

Tất cả đều là sự "chưa trọn vẹn" dành cho Chúa. Một sự trở về nửa vời. Một sự hoán cải bên ngoài. Một tình yêu chưa tròn. Tôi chưa để Chúa là mối bận tâm duy nhất cho mình. Tôi thay lòng đổi dạ như trở bàn tay. Tôi yêu Chúa một chút và yêu thế gian một chút. Tôi thấy mình yếu đuối và bất toàn. 

Ngày đầu mùa chay tôi thấy mình kiên định xác tín bao nhiêu thì lúc này đây tôi thấy mình yếu nhược bấy nhiêu. 

Tôi là ai mà Chúa lại yêu tôi đến như vậy?

Tôi là ai mà Chúa lại hiến mình vì tôi? 

Tôi là ai mà làm cho Chúa phải bận tâm kiếm tìm? 

Tôi là ai mà Chúa phải quan tâm chăm sóc...? 

Lạy Chúa! Con đã sai khi nghĩ mình có đủ sự  kiên định và trung tín. Hai bàn tay trắng con chạy đến với Ngài là Thiên Chúa của con. Con thấy mình trơ trụi .... trống rỗng. Con chẳng có gì ngoài yếu đuối và tội lỗi. Lạy Chúa, xin thương xót con. 

THAO THỨC

 

Phút trầm tư con quỳ lặng bên Chúa
Nghe tiếng lòng dậy sóng những đam mê
Nghe con tim chảy máu những ê chề
Con run rẩy nuốt từng dòng lệ đá.

Thân yếu hèn hơn một lần vấp ngã
Lặng bên Chúa dâng mắt lệ rưng rưng
Trong thổn thức nguyện xin Chúa khoan dung
Đưa con về say tình yêu thập giá.

Cho con hiểu “Yêu Chúa” là tất cả
Lý tưởng cuộc đời dâng hiến con theo
Mang trong mình thập giá vốn cheo leo
Tấm áo dòng như lời thề ước nguyện.

Đường phía trước vẫn còn đó truân chuyên
Lặng bên Chúa để thấy chí  không sờn
Hồn tông đồ căng thuyền ra biển lớn
Lòng trung kiên theo Chúa đi vào đời.

NGÀY CỦA CHÚA

 

Chiều Chúa Nhật lặng nhìn đám mây xanh 
Gió tung tăng vườn trên chiếc lá nhỏ 
Nghe giáo đường vang lên tiếng chuông đổ 
Vọng âm thầm xao xuyến bước chân con.

Đến với Chúa chẳng trang điểm phấn son 
Nét đơn sơ cùng áo dòng mộc mạc 
Con không giống như những cô gái khác 
Chẳng se sua chút son phấn lụa là .

Trái tim con có Chúa là tất cả 
Ngay nụ cười cũng lan tỏa bình yên
Con rạng ngời trong tình Chúa vô biên
Ngày của Chúa con thấy mình hạnh phúc.

Đến với Chúa con có thêm động lực
Sống phận người với tốt xấu đan xen
Xin giúp con sống vuông tròn ước hẹn
Được yêu Ngài yêu mãi đến tàn hơi.

NGÃ

Trong cuộc sống hơn một lần tôi đã ngã; có những cú ngã bên ngoài nhưng cũng có những cú ngã bên trong. Cú ngã nào cũng làm tôi bị tổn thương, không nặng thì nhẹ, không ít thì nhiều. Chúng có thể là một vết trầy xước hay để lại sẹo. Sẹo to hay nhỏ tùy thuộc vào cú ngã nặng hay nhẹ. 

Cú ngã ấy có thể làm cho tôi chán nản ngao ngán cuộc đời, mất niềm tin, sợ hãi, khép kín.

Cú ngã ấy cũng có thể là một sự thức tỉnh giúp tôi vươn lên một cách mạnh mẽ hơn.

Đã có rất nhiều đau khổ bi thương trong cuộc đời...  Tự dặn lòng: 

Tôi ơi hãy can đảm để vươn lên. Hãy nhìn đến những chân trời rộng mở phía trước. Chính Chúa sẽ đến và giải thoát tôi.

Tôi ơi hãy sống với niềm hy vọng. Hãy đặt hy vọng nơi Đức Giêsu Kitô là sức mạnh giúp tôi vượt qua tất cả mọi khó khăn cản trở.

Điều quan trọng không phải tôi ngã bao nhiêu lần, nhưng là tôi đã đứng lên như thế nào sau mỗi lần ngã? 

Điều quan trọng không phải tôi ngã mà là Đức Giêsu đã "ngã" vì yêu tôi.

"Cú ngã" của Ngài mang giá máu cứu độ.  

Trên con đường lên Gôngôtha Kinh Thánh mô tả Đức Giêsu  không ngã một lần nhưng Ngài ngã đến 3 lần.  

Ngài ngã vì sức nặng của cây thập giá, sức nặng của tội lỗi con người, tội của tôi. 

Ngài biết, Ngài hiểu sự bất trung tôi, nhưng Ngài vẫn yêu tôi đến cùng. Tình yêu thôi thúc Ngài đứng lên và đi chọn con đường Thập Giá.  Hiến mạng sống mình vì yêu tôi. 

CHÚA hoặc KHÔNG


Thiên Chúa là một người yêu thầm lặng, và là một ngọn hải đăng sáng chói đến nỗi Người vẫn vô hình. Tình yêu đích thực thì không nói thành lời. Không phải nụ cười không lời là đẹp nhất sao?  Sự im lặng của Thiên Chúa là tiếng nói, là tiếng nói sâu sắc nhất.

Tất cả tạo vật đều nói về Thiên Chúa, nhờ sự im lặng tuyệt vời của Người. Trong đêm vượt qua tất cả sự sống của chúng ta đã được sinh ra.

 Đời sống đức tin của chúng ta thường tiến bước trong đêm tối. Càng gặp thử thách Đức tin càng được củng cố. Những đêm tối Đức tin luôn kết thúc bởi việc tìm thấy một chút ánh sáng từ Thiên Chúa.

Trong cuộc đời của thánh Âutinh, Thiên Chúa luôn  hiện diện trong những thời điểm lầm lạc, Thiên Đàng dường như kín đáo hơn. Tuy nhiên, Thiên Chúa đã luôn trông nom và cuối cùng Âutinh đã đáp lại tiếng nói thầm lặng. Người không ngừng Tìm kiếm Âutinh cho đến hơi thở cuối cùng của cuộc đời. Trong cuốn Tự Thú, Đức Giám mục thành Hippone đã có những lời đặc biệt này: 

"Con đã yêu Ngài quá muộn màng, ôi vẻ đẹp bất biến.

Con đã yêu Ngài quá muộn màng. Nhưng này Ngài ở trong con khi con ở ngoài. Và thế là con đã tìm Ngài ở bên ngoài, trong sự xấu xí của mình, con lao vào sự duyên dáng của tác các tạo vật của Ngài.

Ngài đã ở với con nhưng con lại không ở với Ngài,

Những tạo vật này đã níu kéo con khỏi Ngài 

Tuy nhiên chúng chẳng là gì cả nếu không tồn tại trong Ngài.

Ngài đã gọi, đã hét lên và đã phá vỡ sự điếc lác.

Ngài đã chiếu sáng và đã xóa tan sự mù quáng

Ngài đã tỏa ngát hương, con hít thở và con ngây ngất, con khao khát Ngài.

Con đã nếm, con đói và con khát.

An bình của Ngài làm con bừng cháy vì Ngài đã chạm đến con khi con sẽ gắn bó với Ngài bằng tất cả bản thân mình,

Không còn nơi nào sẽ mang lại nỗi đau và khó nhọc cho con và cuộc đời con sẽ sống động và tràn đầy Ngài.

Nhưng bây giờ vì rằng Ngài xoa dịu những ai mà Ngài chúc phúc, nếu không được lấp đầy bởi Ngài con mãi là gánh nặng cho chính mình.

Hẳn cuộc đời chúng ta sẽ có lúc lầm lạc như Thánh Âutinh khi Ngài còn trẻ. Ngài đã miệt mài tìm kiếm mà không biết sự thật nằm ở đâu. Ngài tìm kiếm cả ngàn cách để cố gắng tin vào cuộc sống vĩnh cửu. Ngài tìm kiếm niềm vui, sự đơn giản và vẻ đẹp trong rất nhiều thiên đường nhân tạo.

Trong sương mù và ánh sáng thế giới của chúng ta tìm kiếm Cha của nó, cũng là Thiên Chúa của nó.

Vì trong lòng con người, những ai biết Người hoặc những ai vẫn đang tìm kiếm Người thì đã có sự hiện diện rạng ngời của Thiên Chúa rồi.

(Trích: Chúa hoặc Không , ĐHY Robert Sarah  cùng với Nicolas Diat, Tr.516)

CON CẦN CHÚA

  Một cậu bé đang đùa nghịch với đống cát trên sân. Nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ phía trước, cậu liền tìm cách đẩy tảng đá đi chỗ kh...