Thứ Ba, 26 tháng 9, 2017

Thế Giới Như cột Điện Thoại





Quà Giáng Sinh năm 2006 của tôi là chiếc điện thoại di động. Trước đó, tôi vẫn luôn cự lại chưa chịu mua nó vì hai lý do.

Trước hết, như đa số chúng tôi, ai tìm gặp tôi cũng dễ. Thi sĩ Rumi có lần nói: “Tôi ở lâu một chỗ nên thế nào cũng gặp được tôi!” Thật là hay. Chúng tôi không thể nào đi ra ngoài ăn lâu, về với gia đình, có một ngày nghỉ hay đi nghỉ hè mà không có công chuyện ở nhà đang chờ. Gặp chúng tôi lúc nào cũng được, chắc chắn điều này làm cho cuộc sống chúng tôi có nhiều hiệu năng hơn, nhưng nó cũng đòi hỏi chúng tôi nhiều hơn và làm cho đa số chúng tôi khó tránh được áp lực của cuộc sống. Gặp chúng tôi quá dễ.

Cầu Nguyện Khi Không Có Hứng


Đa số chúng ta đều cảm thấy khó để cầu nguyện. Chúng ta muốn cầu nguyện, quyết tâm cầu nguyện, nhưng lại không bao giờ khắc phục hoàn toàn để thật sự đi vào cầu nguyện. Tại sao?
Không hẳn là vì chúng ta không thành tâm, thiếu tích cực, hay lười biếng, nhưng chỉ vì rằng lúc nào chúng ta cũng quá mệt mỏi, quá sao nhãng, quá hoạt động, quá phân tâm về mặt xúc cảm, quá giận dữ, quá bận rộn, hay tự cảm thấy mình xa cách Thiên Chúa để không thể cầm lòng cầu nguyện. Chúng ta cũng có quá nhiều  chứng nhức đầu và nỗi đau buồn. Vì thế, về nhà sau một ngày dài làm việc, đơn giản chúng ta không còn sức lực để cầu nguyện, thay vào đó là gọi điện cho bạn, xem truyền hình, nghỉ ngơi, dọn dẹp nhà cửa, hay làm bất kỳ cái gì để xua đi mệt mỏi và áp lực từ cuộc sống, trừ cầu nguyện.

xuất sắc, các ông già cục cằn


Hai quyển sách hay tôi vừa đọc gần đây, cả hai đều của các tác giả giáo dân, James Hillman và Kurt Vonnegut. Hai tác giả này có cùng một điểm chung, vượt ngoài tiêu chuẩn chung và có một mức thấu hiểu sâu đậm, đó là cả hai đều lớn tuổi. Ở tuổi này, những người lớn tuổi có đủ tự do để họ nói những gì cần nói, không cần phải xin lỗi.

CON CẦN CHÚA

  Một cậu bé đang đùa nghịch với đống cát trên sân. Nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ phía trước, cậu liền tìm cách đẩy tảng đá đi chỗ kh...