Được làm người trong huyền nhiệm nhân sinh
Được vươn cao để đụng chạm cuộc tình
Cảm ơn Người đã cho tôi gội rửa
Cái giả tạo của con người trần trụi
Được sống thật với tất cả niềm vui
Đời thánh hiến như mùa xuân rực nắng.
Cảm ơn Người đã cho con ngày tháng
Với yêu thương giận ghét đến trong đời
Có đau khổ yếu đuối và đơn côi
Những cuộc chiến không rời xa tôi được.
Cảm ơn Người đã luôn cùng sánh bước
Với yêu thương bao ân huệ trong đời
Cùng khóc cùng cười chẳng thể chia đôi
Như bóng hình đời tôi không thể thiếu.
Cảm ơn Người đã cho tôi được hiểu
Bao hy sinh góp nhặt ở trong đời
Thành ngọc quý để xây dựng cơ ngơi
Mà tôi gọi là thiên đường hạnh phúc.
Diệu Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét