Thứ Ba, 29 tháng 3, 2022

HOA THÁNH HIẾN




Con muốn viết bản tình ca dâng Chúa 
Kể Ngài nghe chuyện tình một loài hoa 
Hoa thánh hiến đời tu con phác họa
Tình Giêsu phút mỗi phút ghép vần.

Cung lòng Chúa ôi sao thật thiết thân
Cõi thiêng thánh nắng chiều buông êm ả 
Lời kinh dâng đơn sơ câu cảm tạ 
Tấm khăn voan nguyện giữ câu ước thề.

Đi theo chúa lên đỉnh núi canvê 
Chọn Thập Giá là tình yêu duy nhất 
Là chân lý, công bình là sự thật
Đấng trao ban sự sống cho nhân trần.

Nụ hoa nhỏ e ấp giữa phù vân 
Đua búp non lòng vui như mở hội 
Bên mạch nước tình yêu con tắm gội 
Cho hoa yêu luôn đượm thắm tình người.

Mùa hoa ấy sớm chiều không có tuổi  
Thơm sắc hương tươi thắm nở bốn mùa 
Trong đền thánh chiều nay tiếng thân thưa 
Đóa hoa nhỏ dâng Ngài bao thổn thức.

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2022

SỨC MẠNH CỦA LỜI KHEN

 

Thánh Tôma Aquinô từng nói rằng không khen ai đó khi họ xứng đáng được khen cũng là một tội, vì khi kìm lại lời khen là chúng ta đang tước đoạt của người ấy của ăn mà người ấy cần để sống. Ngài nói đúng. Có lẽ kìm hãm lời khen không phải là tội, nhưng đó đúng là một sự bần cùng hóa đáng buồn, cho cả người đáng được khen và người cố dằn lòng không khen.

Chúng ta không chỉ sống nhờ cơm bánh. Chúa Giêsu đã nói vậy. Tâm hồn chúng ta cũng cần được nuôi dưỡng và của ăn của nó là sự thừa nhận, công nhận, và chúc phúc. Tất cả chúng ta đều cần được người khác thừa nhận một cách lành mạnh, mỗi khi chúng ta làm gì đó tốt, để rồi chúng ta có vốn để thừa nhận người khác khi họ xứng đáng. Chúng ta không thể cho đi những gì chúng ta không có! Rõ ràng rồi. Và như thế, để chúng ta yêu thương và công nhận người khác, thì chúng ta phải được yêu thương trước, được chúc phúc trước, và được khen ngợi trước. Khen ngợi, công nhận, và chúc phúc là những điều hun đúc tâm hồn chúng ta.

Nhưng khen người khác không chỉ quan trọng với người được khen, mà nó cũng quan trọng hệt như thế cho người đưa ra lời khen. Khi khen ai đó, là chúng ta cho người ấy của ăn cần thiết cho tâm hồn, nhưng khi làm thế, chúng ta cũng nuôi dưỡng cho tâm hồn mình. Nó cũng tương tự như chuyện của các nhà hảo tâm. Chúng ta cần trao đi không chỉ bởi người khác cần điều đó mà còn bởi chúng ta không thể nào lành mạnh nếu không trao đi bản thân mình. Sự ngưỡng mộ lành mạnh là nhà hảo tâm của tâm hồn.

Hơn nữa, ngưỡng mộ và khen ngợi người khác là một việc làm ngoan đạo. Thầy Benoit Standaert đã nói rằng “khen ngợi nảy sinh từ cội nguồn hiện hữu của ta.” Thầy nói thế nghĩa là gì?

Khi khen ngợi và tán dương người khác, chúng ta đang chạm vào điều thâm sâu nhất trong chúng ta, chính là hình ảnh giống Thiên Chúa. Khi khen ngợi ai đó, là chúng ta đang thổi sinh khí vào người ấy, như Thiên Chúa đã làm vậy. Người ta cần được khen ngợi. Chúng ta không chỉ sống nhờ cơm bánh, và không chỉ sống nhờ dưỡng khí.

Hình ảnh giống Thiên Chúa trong chúng ta không phải là một biểu tượng mà là một sinh lực thật nhất trong chúng ta. Vượt trên cái tôi, những tổn thương, kiêu căng, tội lỗi và sự nhỏ nhen trong tâm trí, thì điều thật nhất trong chúng ta chính là lòng cao thượng, nhân từ, hệt như cách Thiên Chúa nhìn xuống thế gian và nói: “Thật tốt đẹp! Mọi sự rất tốt đẹp!” Khi sống tốt nhất bản thân mình, nói năng và hành động với sự trưởng thành, thì chúng ta có thể ngưỡng mộ. Thật vậy, sẵn sàng khen ngợi người khác là dấu chỉ của trưởng thành, và ngược lại. Chúng ta trở nên trưởng thành hơn khi rộng rãi trong lời khen.

Nhưng chúng ta lại không dễ mở lời khen ngợi. Hầu hết chúng ta đều bị khóa kín trong thất vọng, chán nản với cuộc đời mình đến nỗi rơi vào yếm thế và ghen tị, chạy theo những thứ này hơn là sống nhân đức. Chúng ta biện hộ cho những thứ này bằng nhiều cách khác nhau, hoặc bằng cách nói rằng cái người đó nhỏ hơn mình (hay thật ra là muốn nói chúng ta quá sáng láng và tinh vi nên không thể thấy ấn tượng gì nơi người khác) hoặc nói rằng khen ngợi chỉ làm người ta thêm tự đại, và chúng ta sẽ không làm hại cái tôi của người khác. Tuy nhiên, thường thì lý do thực sự của chúng ta khi kìm nén lời khen là vì chúng ta thấy mình chưa được khen ngợi cho đủ, và vì thế chúng ta ghen tị cũng như thiếu sức mạnh để khen ngợi người khác. Tôi đồng cảm mà nói rằng, tất cả chúng ta đều bị tổn thương.

Một số người thấy ngại khi khen ngợi người khác vì chúng ta tin rằng lời khen sẽ làm hư người ta, tâng bốc cái tôi của họ lên. Yêu cho roi cho vọt mà! Nếu chúng ta mở lời khen, thì nó sẽ đi vào cái đầu của người ta. Nhưng lý lẽ này không đúng. Một lời khen chính đáng không bao giờ làm hư người khác. Lời khen thành thật và đúng đắn khiến người được nhận thấy thêm khiêm tốn hơn là hư thân. Chúng ta muốn được yêu, bao nhiêu cũng đủ, chỉ không muốn được yêu cách sai lầm thôi.

Nhưng, các bạn có thể nói, còn về những đứa trẻ xem mình là cái rốn vũ trụ vì chỉ toàn được khen mà không được uốn nắn thì sao? Tình yêu và sự trưởng thành thật sự thì phân biệt được giữa việc khen ngợi những gì đáng khen và thách thức những gì cần được chỉnh đốn trong cuộc đời người khác. Khen ngợi không bao giờ là tâng bốc bừa bãi, nhưng thách thức và chỉnh đốn chỉ có hiệu quả nếu trước đó người ấy biết được rằng mình được yêu thương và công nhận xứng đáng.

Lời khen chân thật không bao giờ sai. Nó chỉ là công nhận sự thật thôi. Nó là một cưỡng bách đạo đức. Tình yêu cần có khen ngợi. Như lời thánh Tôma Aquinô, không chấp nhận ngưỡng mộ người khác khi họ xứng đáng được khen ngợi, là một sai sót, một lỗi phạm, ích kỷ, nhỏ nhen và thiếu trưởng thành. Ngược lại, khen ngợi ai đó khi họ xứng đáng, là một đức hạnh và trưởng thành.

Quảng đại là cho đi lời khen, không khác gì cho đi đồng tiền. Chúng ta không được hà tiện lời khen. Nhà thần nghiệm thế kỷ 14, John Ruusbroec, đã dạy rằng, “những ai không mở lời khen ngợi tán dương trên đời này thì sẽ bị câm muôn đời.”

Lm. Ronald Rolheiser

J.B. Thái Hòa dịch

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2022

NẮNG


Chào ngày mới con vươn mình trong nắng 

Nắng Đức tin chiếu sáng cõi trần 

Nắng phá vỡ âm u vô tận 

Nắng rọi vào những bước lon ton.


Nắng tô điểm những tấm lòng son 

Nắng là đường_ sự thật _sự sống 

Từ vô biên nắng ngự trong lòng 

Từ vô cùng vô tận tái sinh. 


Chúa là nắng cứu độ nhân sinh 

Ngài biến con trở nên ánh sáng 

Cùng với Ngài con dệt ngày tháng 

Xây dựng đời trong nắng Trường Sinh.

CHỌN LỰA

 Đời tu những chọn lựa to nhỏ 

Thấy cheo leo gánh nặng giữa đời 

Đường thiêng liêng những thoáng đầy vơi 

Phút mông lung khiến lòng chợt nghĩ. 


Ánh đèn hoa giàu sang phố thị 

Hay đèn dầu le lói trong đêm 

Những suy tư đặt ở bên thềm 

Có thanh thoát cho những chọn lựa. 


Đời vẫn thế những phút đong đưa 

Mang ký ức với nhiều dao động 

Dù bấp bênh tim luôn trải rộng 

Văng vẫn đêm dài những tiếng kinh. 


Tiếng thở dài trong cõi lặng thinh 

Chúa có thấy lòng con chờ đợi 

Một sớm mai ánh hồng sẽ tới 

Kiếp người ngắn ngủi cũng qua thôi.


 Ngày nào "tôi không đi qua tôi" 

Để thấy cuộc đời mênh mông quá 

Để chọn Giêsu là tất cả 

Hạnh phúc từ đây "có Chúa rồi".

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2022

HÃY TRỞ VỀ


"Đừng xấu hổ bởi vì chúa nói: "hãy trở về" . Thiên Chúa dịu dàng với rất nhiều vết thương trong cuộc sống và với rất nhiều điều tồi tệ mà chúng ta đã làm. Trở về với Chúa là trở về với vòng tay yêu thương của một người cha.Thiên Chúa có khả năng thay đổi con tim của chúng ta nhưng ngài muốn chúng ta thực hiện bước đầu tiên là trở về nhà" (ĐGH Phanxico).


Trở về... sao khó quá Chúa ơi! Có điều gì đó chai cứng trong lòng làm cho con chùn bước. Có điều gì đó làm cho con nghi ngại về yếu đuối của chính mình. 


Khi con tim chai cứng nó làm con quên đi ân sủng của Chúa, quên rằng con được chúa yêu thương.


Cuộc chiến thiện và ác gây xung đột trong chính con người con. Một thực tại mời gọi con phải trụ vững trong đời sống đức tin bằng cầu nguyện.


Tinh thần thế gian chính là những kẻ mang trong mình những con quỷ có giáo dục tinh tế.  Trong một bài giảng của Đức Giáo Hoàng Phanxicô, Ngài đã nhắc nhở con cái mình hãy để ý những con quỷ có giáo dục và tinh thần thế gian. Bản chất của ma quỷ là phá hoại. Công việc của nó là phá hủy công trình của Thiên Chúa. Và khi nó không thể phá hủy mặt đối mặt, bởi nó gặp phải sức mạnh của Thiên Chúa,  Đấng bảo vệ con người, thì khi đó nó xảo quyệt và khôn ngoan hơn con cáo. Nó tìm cách lấy lại quyền khống chế làm chủ người ấy.


Lạy Chúa! Thói hư, tật xấu, tinh thần thế gian và cả sự kiêu ngạo làm cho con ngại trở về. Con sợ ánh sáng vì ánh sáng làm con thấy rõ cái xấu nơi mình,  thấy tội của mình! Thế nhưng tội lỗi không thể bao trùm sự nhưng không của Ân Sủng Chúa  và ngay lúc này đây con biết rằng Chúa có thể làm cho con trở về theo cách mà Ngài muốn.

SÁM HỐI

Hoán cải không gì khác hơn là trở về với Thiên Chúa bằng cách đánh giá những thực tại trần gian dưới ánh sáng bất diệt của chân lý.  Đó là một sự đánh giá giúp con người luôn ý thức sáng xuất hơn về việc họ chỉ tạm thời ở giữa những sự thăng trầm của thế gian. Sự đánh giá ấy cũng thúc đẩy và khuyến khích con người cố gắng hết lòng cho nước Thiên Chúa được khai mở và để cho công lý của Chúa được toàn thắng.

Sám hối đồng nghĩa với hoán cải. Mùa chay mời gọi tôi sống tinh thần sám hối, không phải trong ý nghĩa tiêu cực của nó là buồn rầu khổ não, nhưng là trong ý nghĩa nâng tâm hồn lên giải thoát khỏi sự dữ, xa lìa tội lỗi và tất cả những ảnh hưởng làm tôi khó lòng đạt đến sự sống viên mãn.

 Sám hối là phương thuốc canh tân thay đổi não trạng giúp tôi đạt đến niềm tin và ân sủng;  tự do và biến đổi để đi theo Chúa.

 Lạy Chúa! Xin Khơi lên trong tim con những cảm thức sâu sắc thuộc về Ngài.

Xin chiếm trọn trí lòng con bằng tình yêu sâu đậm.

Xin làm cho con chỉ yêu Ngài và khao khát mình Ngài mà thôi Chúa ơi!

 Sám hối trở về là hạnh phúc được lòng kề lòng với người mình yêu. 

CON CẦN CHÚA

  Một cậu bé đang đùa nghịch với đống cát trên sân. Nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ phía trước, cậu liền tìm cách đẩy tảng đá đi chỗ kh...